Vợ là nụ là hoa. Là một khúc dân ca. Là là lá la la. Vợ là cả những vần thơ , Vợ là cả những giấc mơ. Vợ ơi ..vợ ơi. .vợ ơi…. Anh yêu vợ suốt đời. Thật là hạnh phúc khi có em trong đời. Thật là vui , khi thấy em luôn mỉm cười.
Mẹ ơi, con yêu mẹ. Truyện ngắn. Truyện về gia đình. 2020-07-15 16:10:08. 1154. Có một người chồng sau một thời gian đi làm xa kiếm được tiền, trở về nhà lại muốn ly hôn với vợ và cho rằng cậu con trai sẽ chọn sống cùng mẹ. Thật không ngờ điều xảy ra khiến người
Hãy để chồng xoa vết rạn da của vợ hết cuộc đời này nhé. Anh biết những vết rạn này do bố con anh mà ra. Anh sẽ bù đắp cho em bằng tình yêu thương được không vợ? Chỉ cần em đừng bao giờ ruồng bỏ bố con anh thôi. Hoa đấm vào ngực chồng mắng với nét mặt vừa
11. " Vợ chồng mình cùng cố gắng nhé". « Chương Trước. Quản Lý. Chương Tiếp ». Jungkook mang thai tháng thứ bảy. Vì Jungkook sắp sinh rồi nên dì Lee lại sắp xếp thời gian lên với cháu, đợi chăm cậu sinh xong qua thời gian ở cữ thì dì lại về. - Dì ơi dì gọt cho Kook quả
Saka Trương Tuyền tin vào tình yêu qua "Cám ơn nhé chồng ơi". Ca khúc mới, Music Tháng Bảy 29, 2021. Saka Trương Tuyền bất ngờ tung ca khúc "Cám ơn nhé chồng ơi" sau một thời gian tìm cho mình nguồn cảm xúc mới vì chính Saka Trương Tuyền không muốn đứng lại vì những câu
- Vợ ơi! Dậy đi, anh bảo cái này. - Sao vậy anh? Có chuyện gì để mai nói chuyện đi, em vừa mới ngủ được một lúc mà. Lúc nãy anh "hành" em gần chết rồi đấy. Không ngủ, mai mệt không có sức tiếp anh nữa đâu. - Thôi cố dậy làm "nháy" nữa đi vợ. Đêm nay là đêm tân hôn phải quẩy tưng bừng lên chứ. Mệt thì mới nhớ, mới vui chứ.
Vợ ơi anh biết lỗi rồi - Chap 11 Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối Kẻ điên ! Thanh Mai đi khỏi, tôi gồng mình đẩy người ra khỏi mẹ, tôi lao ra ngoài nhà như một kẻ điên loạn. Nhưng đã quá muộn, chiếc taxi đã chuyển bánh, khuất dần vào trong bóng tối. Tôi khuỵ gối xuống lòng đường, nước mắt tôi chợt lăn một vệt dài. Tôi đau!
a4H4M. Từ Lạc dùng 5 năm để yêu Diệp Thành, ấy vậy kết cục của cô vẫn là bị anh đuổi ra khỏi nhà. Đau đớn, dằn vặt, khi biết mình mang thai con anh. Cô một mẹ đơn thân nuôi con.. Rồi một ngày, Diệp Thành lại quỳ trước cô mà nói. Vợ ơi, tha lỗi cho anh, chúng ta yêu lại nhé. Cô có đồng ý tha thứ cho anh hay không? Thể loại Ngôn tình, ngược trước, sủng sau, HE. Nhân vật chính Diệp Thành x Từ này do Nguyễn Nhiễm cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon
Năm năm yêu anh, Từ Lạc mong mỏi Diệp Thành một ngày nào đó sẽ chấp nhận tình cảm này, thế nhưng cái cô chờ đến là kết cục bị đuổi ra khỏi lại biết mình có con với anh, nỗi đau chồng chất, vết thương trong lòng, đau khổ thể xác, vất vả nuôi một ngày, Diệp Thành lại quỳ trước cô mà nói Vợ ơi, tha lỗi cho anh, chúng ta yêu lại có tha thứ hay không?
Không khí trong phòng trở nên ám Thành cứ thế ôm vợ, thì thào bao lời muốn nói trong lòng cho cô nghe. Từ Lạc nghe anh nói, cảm xúc cũng thay đổi lâu mới lên tiếng, "được rồi, đừng có thả thính nữa, mau ngủ."Đoạn cô nằm xuống, kéo chăn, cả người quấn chăn kín mít. Diệp Thành nhìn bộ dạng vùi người trong chăn của Từ Lạc như đà điểu ngứa ôm cả người lẫn chăn, áp người gần hơn chút nữa, "sau này, em mãi mãi ở đây, hai ta ở chung một nhà, ngủ chung một giường, em đừng có đi nữa được không?" Lời nói này có bao nhiêu là tha Lạc ở trong chăn ho khan một tiếng. "Chẳng phải đồng ý với anh rồi còn gì, hỏi hỏi hỏi, anh là máy lặp lại hả?"Diệp Thành cười cười đáp "Mỗi một lần nghe thấy đáp án khẳng định của em, trong lòng anh lại kích động một lần.""Đồ đáng ghét này." Cả người Từ Lạc quấn chăn, giống như con sâu to cử động, bỗng nhiên ngồi bật dậy, liếc qua Diệp Thành, "Diệp Thành, cái đó....em chỉ đồng ý chung một giường thôi....còn chuyện kia thì....""Chuyện nào?" Diệp Thành tò mò."Chính là...." Từ Lạc ấp lòng Diệp Thành đã rõ cô muốn nói gì, nhưng lại cố ý muốn trêu chọc vợ một chút, "rốt cuộc là chuyện gì?""Hứ, đồ tra nam này, anh còn giả bộ thuần khiết," Từ Lạc không vui cáu giận, "là quan hệ tình dục, quan hệ vợ chồng ấy, biết chưa?"Cô hừ lạnh một tiếng, "em nói là tha thứ cho anh, nhưng mà vẫn chưa có suy nghĩ sẽ có chuyện kia với anh đâu, cho dù chung giường, nhưng vẫn phải có ranh rới."Diệp Thành đương nhiên biết, hiểu rõ, việc Từ Lạc chịu ngủ trên cùng một giường với anh, đã là một bước tiến triển dài rồi. Còn muốn thêm một bước thân mật hơn nữa trên thân thể, tạm thời vẫn chưa thể ôm cô, vỗ nhẹ sau lưng, "anh biết, nên là anh không có ép em, em yên tâm."Từ Lạc đưa lưng về phía anh, cười khúc khích châm chọc "Vậy ban nãy, anh nói xem, lúc anh đè trên người em, phía dưới anh gồ lên cái gì? Đừng nói với em là, khi không, nó cũng tự dưng biết chào cờ nhé."Diệp Thành chợt đỏ mặt, lúng túng ho khan một làm sao được, anh là đàn ông, ôm vợ ngủ, lại chính là ôm người mình yêu nhất, khó tránh khỏi sẽ sinh ra xúc động phản ứng đến dù anh vẫn kiềm chế, nhưng không thể không nói, phản ứng sinh lý mãnh liệt của anh cứ kêu gào không ngừng, anh thật sự muốn Từ Lạc, muốn thân mật với cô, cho dù là từ thâm tâm, hay tiếp xúc thân thể."Vậy anh vào phòng rửa tay giải quyết?" Diệp Thành làm bộ muốn từ trên giường rời Lạc day day trán, "thôi đi, giằng co mãi, mau ngủ đi, dù sao thì, sáng mai dậy, chỗ đấy của anh vẫn là dựng lên, sáng lên, tối lên, em cũng không quản."Nghe xong lời này, Diệp Thành mới trở lại trong chăn nhìn Từ Lạc bên cạnh, tâm lại ngưa ngứa, vươn tay kéo người qua, nhét chặt vào trong lồng ngực săn chắc của này mới được chứ. Trong lòng Diệp Thành rất thỏa tận lực nhẫn nhịn xuống dục vọng của bản thân, nhưng khổ nỗi, hơi thở dễ ngửi, hương thơm sạch sẽ trên người Từ Lạc lại cứ kích thích thần kinh của chết tiệt mà. Làm sao mà qua lúc lâu sau, anh thở dài nhìn Từ Lạc trong ngực mình, nhẹ giọng nói "Lạc Lạc, em ngủ chưa?" "Chưa, anh định làm gì?" Từ Lạc hung dữ."Có thể cho anh hôn em chúc ngủ ngon không?" Diệp Thành dè dặt đề xuất một thỉnh Lạc xùy một tiếng, ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt mong đợi mang theo lửa nóng của Diệp mắng "Thật là, họ Diệp anh quả nhiên là tinh anh thương mại á, giờ còn học được một vốn bốn lời, được đằng chân lên đằng đầu, được voi đòi tiên, lòng tham không đáy, tỉ năm không đổi?" Diệp Thành nhìn khuôn mặt trắng noãn của Từ Lạc được ánh sáng nhu hòa chiếu lên, nhất thời nhịn không được, cúi đầu hôn sâu lên làn da mặt mịn màng một Lạc rõ là thấy phiền, nhưng cô lại không nỡ phản nụ hôn vừa ướt nóng, vừa động như vậy là qua, ai mà ngờ, sau khi hôn xong, Diệp Thành những tưởng anh sẽ ngủ được, nhưng trái lại, chỗ kia của anh lại phản ứng còn lớn hơn, thật sự không xong. Anh đành phải buông cô ra, "anh đi rửa tay chút, em ngủ trước đi."Dứt lời, vội vàng xuống giường, đi vào phòng rửa tay, thật là, cứ kiểu này, anh làm sao chịu nổi, vợ của anh cũng thật biết hành hạ Thành ở trong phòng rửa tay, dùng tay mình giải quyết một hồi, trong lúc đó, ở trong đầu anh, liên tục quay cuồng xuất hiện hình ảnh anh và Từ Lạc từng triền miên trước thể trắng nõn, mảnh khảnh mê người của Từ Lạc lúc cởi bỏ áo váy, làn da mịn màng, trắng hồng ửng lên lúc động tình với anh, sắc mặt và biểu cảm lúc hãm sâu trong dục vọng kia, tiếng rên rĩ khe khẽ của cô khi bị anh mạnh mẽ chiếm bá kia có bao nhiêu là mê người...... Anh càng nghĩ đến càng cảm thấy trong lòng như có mồi lửa nóng thiêu đốt, đợi đến khi rốt cuộc ngọn lửa thiêu này qua đi, anh mới xử lý xong, từ phòng rửa tay đi ra, trở lại gian hơi lâu, trở lại thì Từ Lạc ở trên giường đã sớm ngủ hô hấp của cô nhàn nhạt, khiến Diệp Thành không khỏi cam lòng, anh cẩn thận không gây ra động tĩnh lớn, tránh đánh thức vợ nhẹ nhàng vén chăn chui vào nằm gần cô, Từ Lạc theo bản năng trở mình, bất giác xoay người, ôm lấy cục ấm áp to lớn bên cạnh, ngủ say hơn. Diệp Thành bị cô ôm bất ngờ, cười đến ngọt ngào thỏa mãn, thuận thế ôm người vào ngực thật chặt, thở phào một cùng, sau một thời gian dài, anh lại có thể ôm vợ để ngủ mỗi đêm được rồi....
Bạn đang đọc truyện Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé của tác giả Nguyễn Nhiễm. Từ Lạc nhìn bác sĩ cười yếu ớt. "Bác Sĩ, tôi mang thai sao?"Bác Sĩ gật đầu. "Đã tám tuần rồi!" Sau đó đưa bản siêu âm cho Từ Lạc xem. Ông nói tiếp."Đây là ảnh siêu âm của cô, cái bóng bằng hạt đậu kia chính là thai nhi còn chưa thành hình, nó chỉ mới có trái tim thôi. Rất nhỏ."Từ Lạc sửng sốt một chút, ngón tay ở trên bức hình nhẹ nhàng trượt qua, vẻ mặt nghiêm túc, "là con tôi thật sao?""Ừ," vị bác sĩ lên Lạc xúc động. Trong bụng cô đúng là đã có một sinh linh rồi. Cô có con với hắn suy nghĩ một lát, mặt cô bỗng trở nên tái nhợt..cô lắp bắp.."bác sĩ, có thể phá thai không?"Vị bác sĩ cau mày, ông đẩy mắt kính ngay ngắn lên sóng mũi rồi nói. "Cô Từ, thật đáng tiếc, ở bệnh viện chúng tôi không có lệ đó. Thế nên, cô nên đi nơi khác để giải quyết."
Nguồn ảnh PinterestBệnh Viện X. SAPA. Lào phòng, Từ Lạc đang ngồi chờ kết quả từ Bác Sĩ."Cô Từ, cô mang thai rồi."Bác Sĩ nhìn cô Lạc nhìn bác sĩ cười yếu ớt. "Bác Sĩ, tôi mang thai sao?"Bác Sĩ gật đầu. "Đã tám tuần rồi!" Sau đó đưa bản siêu âm cho Từ Lạc xem. Ông nói tiếp."Đây là ảnh siêu âm của cô, cái bóng bằng hạt đậu kia chính là thai nhi còn chưa thành hình, nó chỉ mới có trái tim thôi. Rất nhỏ."Từ Lạc sửng sốt một chút, ngón tay ở trên bức hình nhẹ nhàng trượt qua, vẻ mặt nghiêm túc, "là con tôi thật sao?""Ừ," vị bác sĩ lên Lạc xúc động. Trong bụng cô đúng là đã có một sinh linh rồi. Cô có con với hắn suy nghĩ một lát, mặt cô bỗng trở nên tái nhợt..cô lắp bắp.."bác sĩ, có thể phá thai không?"Vị bác sĩ cau mày, ông đẩy mắt kính ngay ngắn lên sóng mũi rồi nói. "Cô Từ, thật đáng tiếc, ở bệnh viện chúng tôi không có lệ đó. Thế nên, cô nên đi nơi khác để giải quyết."Bác sĩ sau đó còn nói rất nhiều lời khuyên nhủ, nhưng Từ Lạc lại không còn tâm trí mà lọt vào tai những lời đó. Cô cầm giấy siêu âm, chào ông một cái rồi thẫn thờ đi tới cửa bệnh Sĩ nhìn theo bóng dáng của Từ Lạc. Ông lắc đầu. "Giới trẻ bây giờ sao lại phóng túng quá..."Bên ngoài đông nghịt, một mảnh náo nhiệt. Mặt trời buổi chiều vẫn có chút gay gắt, chiếu tới người ta đi đứng đổ mồ hôi, trong lòng hốt Lạc lặng lẽ sờ vào cái bụng bằng phẳng của mình, cô vo tròn tờ siêu âm lại liệng vào thùng rác. Nhất định không thể để cho hắn biết. Hắn kia chính là Diệp Thành, chồng của ở ven đường, cô như một kẻ ngốc đứng dại ra, hồi lâu, rốt cuộc cũng hoàn hồn, duỗi tay bắt taxi về quá nghĩ đến, lòng cô chua chát, nơi đó cũng gọi là nhà sao? Bởi vì qua hôm nay, cô sẽ bị hắn đuổi khỏi nhà..........Đến cửa biệt thự xuống xe, cô chậm rãi mà đi từng bước vào bên trong biệt thự. Vừa vào cửa, đã thấy Diệp Thành chắp tay sau lưng đứng ở trước cửa sổ, trên tay đang kẹp một điếu thuốc, một bộ như có điều suy nghĩ."Về rồi?" Âm thanh của hắn vẫn lạnh lùng như Lạc ở trên ghế sôpha ngồi xuống, "Ừm."Diệp Thành trầm mặc hồi lâu, "Lúc nào cô mới dọn ra?"Trái tim Từ Lạc khẽ run, đau nhói, cảm xúc khó giải thích được nghẹn ứ ở cổ họng, không nói ra Thành dập tắt điếu thuốc trên tay, hắn nói. "Tâm Nhã ngày mai về nước, sẽ ở nơi này. Tôi không hi vọng bởi vì có sự tồn tại của em khiến cô ấy tủi thân, em hiểu chứ?""Hiểu cái đầu của anh", cô rủa thầm trong Lạc thở gấp, ở trên sô pha, trải mình thành chữ đại. Dường như như vậy là có thể thoải mái tâm mặc hồi lâu, cô cười khẩy mà nói, " Diệp Thành, Diệp đại tổng tài, anh đúng là dư tiền, lại mua cho bảo bối của anh cả căn biệt thự xa xỉ thế này, cũng quá dễ dàng đi?"Ánh mắt của Diệp Thành lạnh lẽo ở trên người Từ Lạc quét qua, hắn nói. " Tôi cũng có thể mua cho em, chỉ cần em chuyển ra."Từ Lạc đưa tay chống đầu, cô cười chua ra, Lưu Tâm Nhã kia mới là bảo bối của hắn, còn cô, tuy là vợ hợp pháp, là chánh cung, nhưng lại bị coi như hàng phá giá. Sài chán thì ném ?Cô nằm dài trên sô pha, trong ánh mắt xẹt qua một tia tự đúng là tự mình đa tình mà, tự nhiên thêm cả kịch bản cho đây, Diệp Thành không lạnh lùng mà nhìn cô một cái thôi, cô liền hận không thể ở trên giường mà làm cho hắn sướng điên lên. Hắn dẫn cô ra nước ngoài du lịch, cô liền cho rằng tình yêu đến gõ cửa, ngày ngày cô đủ kiểu chụp hình show âи áι, đăng muốn cháy face book. Hắn thuận tay tặng cô một món quà nhỏ thôi, cô liền trân quý còn hơn là bảo là đủ ngu Lạc hít hít mũi, trên mặt bình tĩnh, ngón tay gõ nhẹ trên đệm ghế sô tới cái ngày lễ tình nhân khi đó, cô chuẩn bị cả ngày để chúc mừng cùng hắn, thế mà hắn cả đêm không về. Tối đó tiện tay mở weibo của Lưu Tâm Nhã ra, dòng cập nhật kèm thêm tấm ảnh Diệp Thành chồng cô và cô tình nhân ôm nhau thắm thiết dưới ánh nến. Lãng mạng ngọt ngào không hết. Cô khi đó, nhìn tấm hình một cái cười lẽ, với cô mà nói, thời gian 5 năm ở bên Diệp Thành, với cô là trân bảo vô giá. Nhưng với hắn thì không là gì Thanh của Diệp Thành càng lạnh nhạt, " vậy em muốn thế nào?"Từ Lạc hít một hơi thật sâu, nhắm đôi mắt đã nhòe đi, cô nói " Anh muốn ly hôn phải không? Được, tôi sẽ ly hôn với anh."Ánh mắt nghi ngờ của Diệp Thành quăng tới cô, hắn không ngờ, lần này cô lại đồng ý nhanh như Lạc nhìn Diệp Thành. Cô nói nhỏ.."anh nghi cái gì, tôi dù sao cũng chẳng phải người anh yêu. Tôi ly hôn với anh không tốt sao? "Ánh mắt Diệp Thành thẳng tắp nhìn cô, thâm sâu khó Lạc nén lại đau xót trong lòng, cười yếu ớt, để lộ cái răng khểnh duyên dáng. "Dù sao anh cũng yêu Tâm Nhã. Người đi hết đời với anh là cô ta. Vậy thì tôi chả có lí do gì mà ở lại bên anh nữa. Ngày mai tôi sẽ dọn đi. Chúng ta đường ai nấy bước."Như vậy sẽ tốt. Không ai nợ ai cả.
vợ ơi yêu lại nhé